Bài viết này không hoa mỹ, không dạt dào tình yêu sâu đậm nhưng chứa đựng những cảm xúc chân thật nhất của cô nhân viên văn phòng mới chân ướt chân ráo vào làm ở MITEC. So với những bậc tiền bối đã gắn bó ở đây 20-30 năm thì con số 1 tháng thử việc - chẳng qua chỉ nhỏ như hạt cát giữa sa mạc.
Tôi đã đọc và lắng nghe nhiều câu chuyện của đồng nghiệp. Hơn thế, với đặc thù công việc, tôi cũng đại khái biết về hành trình phát triển của MITEC, qua lời kể của Chủ tịch Nguyễn Ngọc Lân, chú Phó Tổng – Đinh Phú Quốc. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu tôi là các chú thật tài giỏi và đáng ngưỡng mộ.
Người ta vẫn nói “phi thương bất phú”. Nếu như các chú không có những quyết sách kịp thời, không chuyển đổi từ bao cấp sang thị trường, không có khả năng kinh doanh quốc tế, không ký được hợp đồng triệu đô, không quyết liệt triển khai dự án MITEC BUILDING thì bây giờ MITEC ra sao? Liệu có biến mất như bao đơn vị khởi nghiệp khác?
Tòa nhà MITEC.
Tôi chỉ muốn xét riêng về mặt cá nhân, 5 chàng kỹ sư trẻ năm nào sáng lập MITEC giờ đích thực là những quý ông thành đạt và giàu có. Chẳng phải vào thời điểm 1991, các chú chẳng có tiền, cũng chẳng có máy móc thiết bị hay sao? Thế mà giờ đây, họ nắm trong tay một khối tài sản lớn, nhiều người làm cả đời không đạt được. Ở quê hương của tôi, con số đó quá khổng lồ, chỉ có trong mơ.
Khi tôi kể câu chuyện của MITEC cho bạn bè nghe, có người nói MITEC “ăn may”, “xuất thân nhà nước phải khác chứ”. Tôi không dám chắc nhưng sự thật là MITEC đã đi trước người khác một bước. Rất nhiều cái đầu tiên đều thuộc về MITEC, như: Là đơn vị đầu tiên cung cấp và lắp đặt ATM tại Việt Nam, là một trong những đơn vị đầu tiên xây dựng hệ thống mạng, hệ thống bảo mật, data center, … Tôi tin rằng, bạn có thể ăn may 1 lần nhưng ăn may trong cả 30 năm thì không thể. Tất cả phải dựa vào khả năng và thực lực.
Hình ảnh MITEC khi mới thành lập.
Năm 2021, MITEC tròn 30 tuổi và trùng hợp tôi cũng 30. Điều này khiến tôi hiểu rằng 30 năm tuổi đời của một công ty là rất dài và đáng để tự hào. Nếu không thể bứt phá giới hạn liên tục, công ty đó sẽ xuống dốc và phải giải thể bất cứ lúc nào.
Tôi đã công tác ở một số đơn vị trước khi đến với MITEC nhưng có lẽ đây là nơi “già nhất” và có lịch sử ra đời phức tạp nhất. MITEC mất hơn 20 năm cho việc sáp nhập, đổi tên, chuyển đổi hình thái tổ chức. Từ năm 2014 đến nay, MITEC mới thống nhất một hình thái là Công ty cổ phần ngoài nhà nước.
Năm 2005, Công ty Cổ phần Ứng dụng Khoa học và Công Nghệ - MITEC ra mắt.
Làm việc ở MITEC, đồng nghiệp của tôi hầu hết là các cô, các chú tầm tuổi bố mẹ mình. Đa số họ gắn bó với MITEC từ khi ra trường tới giờ và không luân chuyển công tác. Nhiều người có thâm niên công tác trên 15 năm.
Tôi thường đặt ra câu hỏi vì sao họ gắn bó MITEC lâu thế? MITEC có gì giữ chân họ? Họ ngại thay đổi hay không tìm được chỗ tốt hơn? MITEC tốt thế cơ à?
Con người thường thích đủ thứ, hiếm có công ty nào đáp ứng được tất cả mong muốn của mọi cá nhân. Tuy nhiên, qua thực tế đánh giá và so sánh, trong mắt tôi, MITEC đủ tốt, đủ tin cậy và đủ bình yên để làm việc trong thời gian dài. Tất cả những điều vừa đủ cộng lại khiến nhân viên yên tâm làm việc và cống hiến.
Ở MITEC, giờ giấc làm việc dễ chịu, được nghỉ thứ 7 – chủ nhật, công việc được phân chia phù hợp, lãnh đạo sát sao công việc, việc của công ty là việc chung. Đôi lúc, tôi có cảm giác, bản thân có rất nhiều “cứu cánh” ở xung quanh.
Bóng đá là hoạt động thể thao nổi bật của MITEC.
Ngoài lúc làm việc, điều tôi ấn tượng nhất về MITEC là phong trào hoạt động tập thể. Các cô chú anh chị tham gia quá nhiệt tình, khá xa sự ì ạch của bản thân tôi. Ban đầu, tôi nghĩ rằng, một môi trường “già” như này chắc nhạt nhẽo lắm. Ai dè đó là một nhận định sai lầm.
Hội văn thể mỹ MITEC, hội phụ nữ, hội thanh niên, đội bóng đá… hoạt động rất sôi nổi, bài bản. Mọi người cùng nhau chăm chỉ tập tành, nào là nhảy zumba, múa nghệ thuật, nào là ca hát, trình diễn chuyên nghiệp tại các sự kiện của công ty. Cả tập thể thân thiết như người trong một gia đình. Lãnh đạo công ty cũng tạo điều kiện hết sức cho những hoạt động này.
Lúc mới đến nhận việc, tôi có nghe một chú nói: “Ở MITEC vui lắm, lương vừa vừa nhưng con người rất tốt.” Một vài người khác cũng nói tương tự. Và giờ đây tôi đang dần cảm nhận được. Mong rằng, trong tương lai, MITEC sẽ tiếp tục phát triển đi lên để ngôi nhà chung MITEC ngày càng rộng lớn, các công dân MITEC nhờ đó có được cuộc sống tốt hơn. Cảm ơn MITEC, chúc mừng sinh nhật.
Tác giả: Trần Thị Đào
Phòng Tổ chức Hành chính